LỊCH SỬ PHỤ LIỆU MAY MẶC
Lịch sử ngành phụ liệu may mặc
1. Thời cổ đại – Trung cổ
-
Con người biết dùng xương thú, vỏ sò, gỗ để làm kim, nút buộc, ghim.
-
Ai Cập cổ đại đã dùng chuỗi hạt, kim loại quý, đá quý để trang trí trang phục.
-
Người La Mã và Hy Lạp dùng ghim cài, khóa cài bằng đồng, bạc để giữ áo choàng.
2. Thế kỷ 13 – 17: Sự hình thành nút áo và chỉ may
-
Nút áo xuất hiện ở châu Âu (khoảng TK 13), ban đầu dành cho giới quý tộc.
-
Chỉ may được se từ sợi lanh, bông, tơ tằm.
-
Xuất hiện dây buộc, ren để trang trí áo váy cung đình.
3. Thế kỷ 18 – 19: Cách mạng công nghiệp
-
Máy móc ra đời → sản xuất chỉ may công nghiệp.
-
Nút áo bằng kim loại, ngọc trai, nhựa sớm bắt đầu sản xuất hàng loạt.
-
Khóa kéo (zipper) được phát minh (năm 1851 bởi Elias Howe, sau hoàn thiện năm 1913).
-
Phụ liệu bắt đầu trở thành một ngành công nghiệp độc lập trong may mặc.
4. Thế kỷ 20: Sự bùng nổ phụ liệu
-
Xuất hiện nhiều loại sợi nhân tạo (polyester, nylon) → thay thế chỉ bông, chỉ tơ.
-
Khóa kéo nhựa, nút nhựa, velcro (miếng dán gai dính, 1941) ra đời.
-
Nhãn mác thương hiệu phát triển mạnh mẽ → trở thành công cụ quảng bá thời trang.
-
Phụ liệu không chỉ để kết nối và trang trí, mà còn để quảng bá và bảo hộ thương hiệu.
5. Thế kỷ 21 – Hiện đại
-
Xu hướng thân thiện môi trường: phụ liệu tái chế, nút gỗ, nhãn giấy kraft, bao bì phân hủy sinh học.
-
Phụ liệu thông minh:
-
Nhãn RFID để quản lý hàng hóa.
-
Khóa chống trộm gắn trên quần áo bán lẻ.
-
-
Toàn cầu hóa → Việt Nam, Trung Quốc, Ấn Độ trở thành trung tâm sản xuất phụ liệu lớn cho ngành may mặc toàn cầu.
🌟 Kết luận
Ngành phụ liệu may mặc đã đi từ những vật liệu thô sơ (xương, gỗ, vỏ sò) → trở thành ngành công nghiệp công nghệ cao, góp phần quan trọng trong thời trang, thương mại, và bảo vệ môi trường.
Phụ liệu may mặc Thế kỷ 13 – 17
🔹 1. Nút áo (Button)
-
Xuất hiện ở châu Âu vào thế kỷ 13 (khoảng năm 1200).
-
Ban đầu chỉ dành cho giới quý tộc, làm từ kim loại, xương, ngà voi, gỗ quý, thủy tinh.
-
Không chỉ có chức năng cài áo mà còn mang giá trị trang trí và thể hiện đẳng cấp.
-
Đến thế kỷ 15–16, nút áo trở thành biểu tượng thời trang ở Pháp, Ý, Đức.
🔹 2. Chỉ may và dây buộc
-
Chỉ may được se từ sợi lanh, bông, tơ tằm.
-
Dây buộc, dây rút (laces, cords) được dùng để cố định áo váy, đặc biệt trong trang phục nữ.
-
Ở châu Âu, corset (áo nịt ngực) và váy dài thường dùng dây buộc để tạo dáng cơ thể.
🔹 3. Ren và thêu (Lace & Embroidery)
-
Ren thủ công bắt đầu phát triển ở Ý (Venice) và Pháp vào thế kỷ 16.
-
Thêu chỉ vàng, chỉ bạc, đá quý, ngọc trai được dùng trong trang phục quý tộc, hoàng gia.
-
Đây là thời kỳ phụ liệu mang giá trị thẩm mỹ và xã hội hơn là công năng.
🔹 4. Khóa cài và ghim (Clasps & Brooches)
-
Dùng khóa kim loại, móc cài, ghim cài để cố định áo choàng, áo khoác.
-
Chất liệu: đồng, bạc, vàng, thường được chạm khắc tinh xảo.
-
Không chỉ tiện dụng mà còn là trang sức thể hiện địa vị.
🔹 5. Vải lót và dựng (Lining & Interfacing sơ khai)
-
Thời kỳ này đã có vải lót bằng lanh, lụa trong áo khoác, váy để giữ phom dáng.
-
Một số trang phục dùng vật liệu cứng (gỗ mỏng, xương cá voi) để dựng form (corset, váy phồng). Đây được xem là "tổ tiên" của mex/dựng hiện đại.
📌 Tóm lại
Trong giai đoạn TK 13 – 17, phụ liệu may mặc đã có bước phát triển lớn:
-
Nút áo chính thức xuất hiện và trở thành yếu tố thời trang.
-
Chỉ, ren, dây buộc, khóa cài được dùng rộng rãi.
-
Phụ liệu không chỉ để kết nối trang phục mà còn để trang trí, khẳng định địa vị xã hội.





